Những bài thơ hay về mùa xuân đem lại sự tươi mới cho cuộc sống

Mùa xuân là mùa trăm hoa đua nở, là mùa hạnh phúc nhất trong 4 mùa. Mỗi khi xuân đến trong lòng mỗ chúng ta lại cảm thấy hân hoan và con người cũng trở nên yêu đời hơn. Bài viết dưới đây chúng tôi sẽ gửi đến các bạn những bài thơ hay nhất về mùa xuân để các bạn có thể hiểu thêm được vẻ đẹp của mùa xuân bạn nhé!

15. Thơ chúc Tết cho bạn “già”

Những bài thơ chúc tết hay nhất

7. Bên anh, em là mùa xuân

2. Anh cho em mùa xuân

Những bài thơ về mùa xuân giản dị mộc mạc

Ngày tết quê em

Anh Cho Em Mùa Xuân

Những bài thơ hay về không khí ngày xuân

Những bài thơ lục bát hay nhất về mùa xuân

Những bài thơ về mùa xuân ngắn đầy ấn tượng

Với Những Mùa Xuân

Mùa Xuân Về Cho Em

Những bài thơ tình yêu mùa xuân lãng mạn nhất

Bài thơ: BÊN THỀM NĂM MỚI – Lan Thanh

Bài thơ: ANH THẤY XUÂN ĐÃ VỀ BÊN EM

Những bài thơ hay về mùa xuân

Trời mới ửng lên nắng trạng nguyên

Tiếng chim thả chữ xuống vòm hiên

Tháng giêng khép mắt cười em ấp

Lộc biếc mọc răng khểnh nõn duyên.

Chợ Tết gặp phiên đông thật đông

Đào phai chúm chím khóe môi hồng

Dăm ba thôn nữ về qua ngõ

Cười vỡ khoảng trời ngọc bích trong.

Đã thấy hơi xuân trong gió may

Vương trên mái lá tiễn đông gầy

Nhà ai vừa quét tường vôi trắng

Thỏ thẻ bên thềm hoa cúc lay.

Mòn đợi mưa xuân phơi phới bay

Dáng mơ thôn nữ ngấm men say

Văn nghệ chi đoàn xuân đã hẹn

Em có sang tìm ta tối nay?

Xuân đang đến, chào xuân đang đến

Khúc xuân ca náo nức rộn ràng

Hoa nở tưng bừng, rạng rỡ nét xuân sang

Trên má thắm, môi hồng người con gái

Xuân đang đến, và xuân sẽ đến

Chim sơn ca vui hót rộn khắp nơi

Cánh én bay chao liệng giữa bầu trời

Nối thương nhớ ở hai đầu đất nước

Xuân hoan ca, lòng ta thêm ao ước

Người người vui, hạnh phúc đến mọi nhà

Nụ cười đẹp như những đoá hoa

Nở bừng sắc trong mùa xuân ấm áp

Xuân đang đến, lòng rộn vang câu hát

Khúc hát xuân tô thắm mãi muôn đời

Trọn ân tình xây mơ ước đẹp tươi

Sum họp, đoàn viên hai miền Nam – Bắc

Xuân đang đến, nghĩa tình thêm đằm thắm

Bức tranh quê, vang vọng khúc khải hoàn

Mùa xuân tới, giở trang sách sang trang

Đẹp vô ngần, khúc ca xuân tươi sáng.

Mưa lất phất bay

xua mây xám tan dần

Nắng kịp về

thấp thoáng những vòm xuân

Em đứng trên ban công

tầng mười bảy

Nắng xuân nghiêng

Năm ngón tay chụm lại

Xoè nở

Hoa Thuỷ Tiên

Trắng trong một dáng xuân

Len lỏi vào anh

Thầm thì như tiếng ai mời gọi

Lén chụp hình em vào điện thoại

Nghe Thuỷ Tiên đang nẩy mầm

Phải người chăng

Bao năm anh tìm ?

Đêm xuân một giấc mơ màng

Bốn bề xuân tỏa một nàng ở trong

Chiều xuân dễ khiến … ngại ngùng

Đêm xuân ai dễ cầm lòng được chăng?

Rạng ra gửi đến xuân đường

Trai tài gái sắc xuân đương vừa thì

Ngày xuân đã dễ … mấy khi

Ngày xuân lắm lúc đi về với xuân

Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân

Hoa xuân đương nhụy, ngày xuân còn dài

Xuân lan thu cúc … cả hai

Khóa buồng xuân để đợi ngày đào non

Làn thu thủy nét xuân sơn

Lại vừa gặp khoảng xuân đường lại quê

Xuân xanh xấp xỉ … cập kê

Vườn xuân một cửa để bia muôn đờ

Chúa xuân đành đã có nơi

Cát lầm ngọc trắng thiệt đời xuân xanh

Chừng xuân tơ liễu còn xanh

Chị em sắm sửa bộ hành chơi xuân

Một chàng vừa trạc thanh xuân

Lòng xuân phơi phới, chén xuân tàng tàng

Ngày xuân càng gió, … càng nồng

Gối yên đã thấy xuân đường đến nơi

Ngày xuân con én đưa thoi

Dưới đèn tỏ rạng, má đào thêm xuân

Sầu dài ngày ngắn … sang xuân

Giọt xuân gieo nặng cành xuân la đà

Chúa xuân để tội … cho hoa

Mười phần xuân có gầy ba bốn phần

Tiếc hoa những ngậm ngùi xuân

Chữ tình ngày lại thêm xuân một ngày

Gửi em vạt nắng mùa xuân cũ

Hong ấm trời quê ngọt mùa sang

Tầm xuân chín dâng đời dấu ái

Chia hết nồng say lòng riêng mang

Gửi em câu hát mùa xuân cũ

Bay bổng xuân thì buổi ban sơ

Sớm muộn sân trường thơm áo lụa

Chữ viết lòng nghiêng một câu thơ.

Gửi em cơn mưa mùa xuân cũ

Ướt mộng bên thềm hoa ngát hương

Khung cửa hẹp giấu lòng tri kỉ

Thương hoài cố nhân miền khói sương

Gửi em bến nước mùa xuân thắm

Buông cánh tàn phai bên dòng sông

Khăn áo giữa chiều như cơn mộng

Em một nửa chừng- nhớ mênh mông.

Xuân đã về tươi thắm những màu hoa

Nghe vấn vương bồi hồi xao xuyến lạ

Rắc bên đời hương xuân dào dạt quá

Thật diệu kỳ cảm xúc cũng thăng hoa

Én nhạn về trời đất lại giao thoa

Mùa xuân đến ấp e hồng đôi má

Chút yêu thương tâm hồn như trẻ hóa

Thoáng mơ màng ai gởi gắm thiết tha

Thật nhẹ nhàng mà sâu lắng trong Ta

Gieo hy vọng cho đời xanh sắc lá

Tiếng chim hót dường như thêm rộn rã

Cánh mai vàng đưa tiễn cả mùa đông

Xuân đã về khỏa lấp nỗi chờ mong

Dệt ước mơ se duyên hồng tươi thắm

Nắng mỏng manh cho trời cao xanh thẳm

Lắng Nghe Mùa Xuân Về…

Say đắm…

Một vần thơ…!

Tạm biệt nhé..!

Cái lạnh lùng năm cũ

Vui nhẹ nhàng rũ bỏ những buồn vương

Lòng hoan hỉ biết vạn vật vô thường

Gắng gìn giữ tình thương Người mến tặng

Xuân đã về ..!

Cỏ mềm say tắm nắng

Những hàng cây tuyết trắng đã tan rồi

Nhìn nụ hồng chúm chím đẹp trên môi

Ta tận hưởng đất trời hương hoa cỏ..

Xuân đã về..!

Xuân đang chờ trước ngõ..!

Bản nhạc tình theo gió cứ ngân nga

Câu thề xưa còn đọng mãi trong ta

Một tình yêu chan hòa sâu nghĩa nặng ..!

Xin trao em mùa xuân

Vừa về trên cành lá

Có mùi hương trong gió

Tiếng chim hót lưng trời

Xuân đã vê em ơi

Mau giang tay đón nhận

Cánh hoa hồng đỏ thắm

Rực rỡ nắng hồng tươi.

Xuân về khắp muôn nơi

Từ miền quê góc phố

Người người nô nức đón

Xuân sang vui ngâp tràn.

Bầu trời xanh mênh mang

Ngút ngàn trong ánh mắt

Tình em theo câu hát

Vừa đậu xuống vai anh.

Em trao anh ngọt lành

Của tình yêu nồng thắm

Ôi tình em đẹp lắm

Anh giữ mãi trong lòng.

Xuân yêu thương đã bừng lên khắp ngả

Đất gửi tình trên phiến lá non tơ

Tô màu xanh đất nước đẹp vô bờ

Người thục nữ thả hồn mơ theo gió

Đám em thơ vui đùa bên ngõ nhỏ

Những nụ cười xao xuyến nở trên môi

Mưa bay bay thấm mịn cánh hoa ngời

Chạm cảm xúc tâm tư người lính trẻ

Xuân yêu thương giữ đất trời quê mẹ

Cảnh yên bình trong mắt kẻ thi nhân

Hoạ vần thơ non nước đẹp vô ngần

Người lãng tử cùng giai nhân sánh bước

Nâng chén rượu em và anh nguyện ước

Chúc nhà nhà được hạnh phúc an khang

Đông cháu con lộc phước hưởng thọ toàn

Chúc trang thơ vẻ vang cùng đất Việt

Những vần thơ mãi ngọt ngào tha thiết

Để xuân hồng da diết chạm niềm mong.

Anh lại viết bài thơ xuân mười chín

Dường như đông bịn rịn chửa nhường ngôi

Gió sắt se từng đợt cứ ngậm ngùi

Gieo buốt giá tới lui đầy trăn trở

Câu thơ viết cũng đành lòng dang dở

Bởi vần gieo còn nặng nợ nhớ nhung

Lão thời gian thì vẫn mãi lạnh lùng

Chẳng chịu đợi theo cùng dòng suy nghĩ

Vẳng bên tai lời ai vừa thủ thỉ

Xuân sắp về đừng hiềm tị vấn vương

Mong ngày kia hai đứa được chung đường

Câu hẹn ước đã dường như trọn vẹn

Chùm hoa Khế hé mắt nhìn len lén

Như ngại ngùng e thẹn với nàng xuân

Giọt nắng rơi trên kẽ lá tần ngần

Cánh Đào phai lần chần chờ hé nụ

Chào mười chín với bao điều nhắn nhủ

Đón xuân về…

Ấp ủ…

Vạn niềm tin!

Ta tận hưởng sắc xuân về tươi thắm

Hương ngọt ngào và hơi thở thanh tân

Ta đắm mình trong những sắc xuân

Hương trời đất và tình yêu bất tận

Ta đắm say những cành cam trĩu nặng

Chín vàng ươm như sắc nắng mơ màng

Xuân… xuân… xuân… xuân đã… đã xuân sang

Muôn cánh bướm trên đại ngàn vũ hội

Hoa ngọc lan cũng âm thầm mời gọi

Sớm bình minh năm mới rất rộn ràng

Chim chào mào nhặt thóc nhớ miên man

Con sóc tím tung tăng bên triền suối

Mùa xuân về ta chào thêm một tuổi

Một tuổi đời nặng, nhẹ có gì đâu

Ta đã qua ba vạn sáu nghìn sầu

Chấp tất cả ta đón chào xuân mới

Nhanh… nhanh… nhanh lên… đời đang vẫy gọi

Bốn phương trời lồng lộng gió với mây

Cuộc đời trôi qua như những rừng cây

Ta đứng đợi… trăm năm làm cổ thụ…

Mưa Xuân đang tý tách

Thả long lanh xuống đây

Có hạt đọng lá cây

Có hạt thấm lòng đất.

Sợ hạt ngọc rơi mất

Bé vội vã giơ tay

Hứng giọt mưa tràn đầy

Trong lòng tay bé bỏng.

Những giọt đầy căng mọng

Vừa đầy ắp tay em

Nâng niu ghé mắt xem

Lấp lánh hình ai đó …

Nhưng mà thật rất khó

Giữ được nước trong tay

Vậy mà Bé hứng đầy

Lấp lánh toàn hạt ngọc.

( Xuân Kỷ Hợi 2019 )

Lang thang phố ta tìm Xuân đang chín

Ủ men say khắp ngõ kín vườn yêu

Ngại Đông nên vẫn dựa chiều

Ru lòng khao khát phiêu diêu nắng về

Hồ Tây ngóng chờ Xuân mê mải hát

Ngả dáng xinh trầm mặc …mắt thương mong

Nhớ mùa nên phố xa trông

Dang bờ vai hỏi gió Đông giận hờn…

Sát tai ghé nghe bướm ong thủ thỉ

Thấy Xuân chưa…đêm thầm thĩ hiên nhà

Hương đồng gió nội ngoài xa

Nẩy mầm xanh ngọn về nhà Xuân ơi…

Xuân về, vạn vật hồi sinh

Đất trời tươi sáng, ấm tình yêu thương

Ai còn bươn trải ngàn phương

Cũng mong về với quê hương sum vầy.

Xua đi vất vả tháng ngày

Đẹp bao mong ước,dựng xây quê nhà

Trao nhau nồng ấm thiết tha

Chúc nhau hạnh phúc, nhà nhà yên vui.

Nào cùng hát khúc xuân tươi

Đón mừng xuân mới người người ấm no…

Anh thấy xuân đã về bên em

Khi sáng sớm nụ cười rạng rỡ

Em nhẹ nhàng xách làn đi chợ

Và mang về hương sắc mùa xuân

.

Anh thấy xuân đã về bên em

Sau phút giao thừa sang năm mới

Màn pháo sáng mở ra ngày hội

Ta nhớ về “mùa xuân đầu tiên”

.

Anh thấy xuân đã về bên em

Khi ngày Tết gia đình đoàn tụ

Xung quanh ta quây quần con cháu

Em như người ở giữa vườn hoa

.

Mùa xuân đến đem niềm vui mới

Để cho em quên tuổi của mình

Ta bước tiếp trên đường đi tới

Khi xuân về bên em bên anh!

Ngoài kia rét buốt gió

Năm mới thì sang rồi

Ơ tiếng Xuân gọi cửa

Dài rộng dòng đời trôi

Chảy nữa đi ơi sông

Đem theo bờ theo bến

Nhẩn nha sà vào biển

Tắm gội cùng mênh mông

Kìa giọt sương Mùa Đông

Long lanh đôi mắt ngọc

Lại ngọn gió réo róc

Xoắn cái lạnh ngọt tê

Cúc vàng đến đê mê

Hong hong chờ bóng nắng

Chân mây tiếng sáo vẳng

Nâng bầu trời mênh mang

Bích đào và mai vàng

Nào dậy thôi, dậy dậy

Xuân đã đến rồi đấy

Vỏ khô đang đâm chồi…

Mưa xuân ướt đẫm làn mi

Tay không em biết lấy gì để che

Nón anh quên chẳng mang về

Trong tay chỉ có bài thơ mới làm.

Đem che mưa gió cho em

Thơ anh dẫu có ướt đầm chẳng sao

Hạt mưa thấm ướt má đào

Tình em liệu có ngấm vào hồn thơ

Mong em, em chớ hững hờ

Để lòng anh thẹn để thơ anh buồn !

Én đưa thoi lượn ngang trời

Dục tôi mau chóng về nơi quê nhà

Ghé một vòng chợ làng ta

Nhìn cô bác dịp mua quà chính phiên

Giản đơn cũng thể mọi miền

Chân quê giàu đức ít tiền thế thôi

Nhiều món sẵn ở nhà rồi

Gia giảm tô điểm đĩa xôi con gà

Chọn đào chuối bưởi táo na

Đẹp mâm ngũ quả cúng nhà tất niên

Chợ quê buôn thực bán hiền

Ồn ào trong sự an nhiên tình người

Gắp cua gạch mớ mùng tơi

Su hào bắp cải tôm tươi ớt cà

Đầu làng cuối xóm nào xa

Ấm lời đon đả thiết tha chào mời…

Vòng về theo tiếng à ơi

Gồ tre cong dáng bà ngồi võng đay

Ruộng đồng cõng cánh cò bay

Mờ xanh lúa chạm những ngày rét tê

Tết nghe nhẹ bước con về

Nâng niu chút lộc tình quê ngọt lành.

Hóa thân làm ánh Ban Mai

Xua tan giá lạnh thương ai đêm dài

Hóa thân làm cánh hoa Nhài

Bên hiên Chim hót khoan thai ngắm Trời

Hóa thân vui mãi muôn đời

Câu ca điệu nhạc thơ ngời sắc Xuân

Cây mận cuối vườn dẫn mùa xuân

Từ phút ban sơ, tới ngõ gần

Biêng biếc lá rờn trong sắc gió

Giấy hồng điều bà dán trước sân

Lá mận liếc cười mắt đuôi răm

Hoa trắng tàng cây báo mùa xuân

Chú tôi về phép nên tranh thủ

Xuyết điểm cánh đào vẽ bức tranh

Cánh Én liệng chao rót mùa xuân

Xuống mảnh vườn yêu nụ đầy cành

Thược dược, Đồng Tiền nhu nhú nụ

Sương đẫm nụ chồi xuân mong manh

Quê nghèo vẫn rộn pháo tép đanh

Bê lọ mực tàu bé chạy quanh

Ông đồ hàng xóm đang vuốt giấy

Phóng bút tặng thư pháp trên mành

Đã thấy bừng lên cả trời xuân

Trong ánh lửa reo bếp bánh chưng

thau đồng trên nóc sôi sùng sục

Mùi già thơm nức chật khoảng sân

Từ bao giờ tết ướp làn

hương

Hương sả hương cau tóc cô nường

Thôn nữ làng bên khoe yếm thắm

Đội lễ lên chùa vái thập phương.

Những bài thơ tình yêu mùa xuân lãng mạn nhất

Xuân Về Tình Cũ

Ơ kìa tình cũ gặp lại nhau!

Khơi lên gờn gợn giấc mơ đầu

Năm nay nhạt nhòa hơn năm trước

Tím biếc tình yêu đã phai màu

Ơ kìa tình cũ bước qua nhau

Lẳng lặng đong đầy lệ đêm thâu

Trời hỡi tình ơi, sao hờ hững?

Gạn đục xuân tươi buổi sơ đầu

Còn gì lưu luyến để mộng mơ?

Đêm sâu nhung nhớ thuở ban sơ

Tình cũ đi qua cùng người lạ

Trăng khuya lạc bóng ánh xuân mờ!…

Tình đầu, tình cũ hay tình cuối?

Người về nơi ấy có vui không?

Nửa hồn chơ vơ hoài rong ruổi

Một nửa xuân về mãi chờ trông!

(Huỳnh Minh Nhật)

Mùa Xuân Về Cho Em

Mùa xuân về cho em

Đầy những lời thương mến

Đêm sao trời ước hẹn

Giọt sương hồng gần bên

Mùa xuân rất êm đềm

Mang ơn đời ân sủng

Đợi chờ tình yêu đến

Thắp vàng lòng bao dung

Mùa xuân vẫn ngại ngùng

Vuốt ve ngàn tia nắng

Lá non còn hữu dụng

Vẽ chân trời dung dăng

Mùa xuân xuống đồng bằng

Chở muôn ngàn nhung nhớ

Tiếng đàn ai tĩnh lặng

Đoá mai vàng nên thơ…

(Trần Minh Hiền)

Với Những Mùa Xuân

Lạnh nghe gió bạt mưa phùn

Ba mươi năm những mùa xuân có về

Chạnh lòng phảng phất hồn quê

Có người đi nhặt ước thề ngày xưa

Hàng cây lá đổ lưa thưa

Tháng giêng giá rét cũng vừa xuân sang

Tìm đâu những cánh mai vàng

Lặng trong nỗi nhớ tiếng đàn xa xôi

Khép lòng giấc ngủ mà thôi

Ngày mai đi nhặt mặt trời trong mưa

Mùa xuân đã đến rồi chưa

Giật mình hai mắt suốt mùa trũng sâu

Mùa xuân nghiêng lá khô sầu

Nhớ con phố hẹp tìm nhau thuở nào

Tuổi hồng phiến đá xanh xao

Chợt trên tay vỡ niềm đau cuối đời

Mùa xuân khép bóng mây trôi

Vô tri giấy mực có bồi hồi chăng

Nghe về mưa bụi rêu hoang

Đẫm sương bạc nỗi áo vàng mùa xuân

(Lưu Vĩnh Hạ)

Xuân Này Vắng Nhau

Chắc xuân này mình chẳng gặp nhau đâu

Đường anh đi lắm dãi dầu sương cát

Lối em sang tiếng thương yêu dào dạt

Mỗi chiều về én dáo dác đường bay

Xuân của anh là một khoảng trời say

Với nhớ nhung, với đợi chờ dĩ vãng

Nghe đâu đó trong ngày xuân mới rạng

Em bước qua ngày cũ thật hững hờ

Em vẫn là cô gái áo trăng mơ

Vẫn ngây thơ như cánh xuân ngày tết

Anh rêu phong áo nhuộm màu trắng bệt

Sợ đau thương rơi ướt lối em về

Mình không còn những giây phút đam mê

Em bâng khuâng tình đầu ôm đau xót

Anh tình cuối, ngu ngơ như bất chợt

Rồi khuất xa ánh mắt tự thuở nào

Chắc xuân này mình chẳng gặp nhau đâu

Xuân vẫn tươi cánh mai vàng màu nắng

Nhạn vẫn bay mỗi khi chiều gió lặng

Anh vẫn còn nỗi nhớ gửi về em

Ta không còn những ngày tháng êm đềm

Thì yêu nhau, là xa nhau, mãi mãi

(Huỳnh Minh Nhật)

Phố Cũ Chiều Xuân

Anh lạc loài xuân đến giữa trời mây

Trông cánh én tàn đông như vội vã

Phố yêu thương bỗng bây chừ xa lạ

Vắng một người xuân cũng hóa tàn thu?

Xuân đến rồi em còn lạc nơi mô?

Anh vẫn đợi một hồi âm không thấy

Ngóng rồi chờ mỗi sớm mai thức dậy

Ánh mắt nụ cười bờ tóc ngang vai

Em đi rồi xuân đến cũng phôi phai

Mơ gì đâu tình dãi dầu cay đắng

Sợ chiều sang hoàng hôn buồn lẳng lặng

Hiển hiện bóng người sợ đó là em

Chiều dần buông rơi nhung nhớ nhiều thêm

Lá cô đơn, thu rồi, thu, thu mãi

Xuân nơi đâu có khi nào xuân lại?

Khi em xa, xa mãi, mãi xa hoài…

(Huỳnh Minh Nhật)

Chiều Xuân Buồn

Chiều buồn hiu hắt mây lang thang

Khói thuốc bềnh bồng rớt phố hoang

Sau bao xót xa là nhung nhớ

Ta hận một người đã sang ngang

Người lạc về đâu? Em tôi ơi

Hoàng hôn phớt nắng lạnh một trời

Gió vít cành xuân trên đọt lá

Chiều tàn ngả bóng giữa trùng khơi

Tình ngút trùng xa, ngút ngàn xa

Cứ đợi rồi chờ, ta với ta

Ánh mắt ai đưa mùa thu tới

Ta lại với ta, dại rồi khờ

Hàng cây thờ thẫn đêm dần xuống

Thẫn thờ phố nhỏ nguyệt gầy buông

Thênh thang thương nhớ như òa khóc

Trăng treo đầu ngõ tự bao giờ…

(Huỳnh Minh Nhật)

Dại Khờ

Lại một tối ta ngồi ôm đêm vắng

Khói trên môi, xuân rụng dưới hàng cau

Sương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnh

Ánh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau

Phố ngủ rồi sao người còn thao thức?

Nhớ thương ai hồi ức trải canh dài

Gió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏi

Chắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay

Con đường cũ xuân về không kẻ nhớ

Góc quán quen thôi nhé những hôm chờ

Và vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộng

Dẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ

Tình xa ngái người đi không trở lại

Bốn mùa thu vàng võ lá một chiều

Ta gục đổ dưới phiến hồn hoang hoải

Vẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu…

(Huỳnh Minh Nhật)

Nàng Xuân Chết

Nàng xuân chết trời xanh buông tiếng khóc

Mạch sâu khơi gờn gợn sóng hồ thu

Liễu quên rũ thông hững hờ ngưng tiếng

Đàn không dây lạc phím giữa sa mù

Em nằm đó núi rừng vang tiếng gọi

Mưa thôi rơi, suối ngưng chảy, gió buồn

Nắng cũng tắt, trăng khi mờ khi tỏ

Ban mai rồi ta cứ ngỡ hoàng hôn

Sóng thêm vỗ biển ầm ào cuồn cuộn

Mây lang thang trôi mãi chẳng quay về

Hoa rũ cánh Xuân qua, rồi nắng hạ

Lá Thu vàng xào xạc dưới chân đê

Đời quạnh vắng, đông chạnh lòng se lạnh

Người quên ta, tình cũng bỏ quên ta

Em yên giấc nghìn thu ôi băng giá

Ta âm thầm ngày tháng tóc sương pha

Nàng Xuân hỡi! Đành thôi … ta vĩnh biệt

Hẹn tri âm, tương ngộ… Bến Giang hà…

(Hoàng Mai)

Vội Vàng

Tôi muốn tắt nắng đi

Cho màu đừng nhạt mất;

Tôi muốn buộc gió lại

Cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần trăng mật;

Này đây hoa của đồng nội xanh rì;

Này đây lá của cành tơ phơ phất;

Của yến anh này đây khúc tình si.

Và này đây ánh sáng chớp hàng mi;

Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;

Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;

Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:

Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,

Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,

Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.

Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,

Không cho dài thời trẻ của nhân gian,

Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,

Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại.

Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,

Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trờhôi,

Khắp sông, núi vẫn than thầmi;

Mùi tháng, năm đều rớm vị chia p tiễn biệt…

Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,

Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?

Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,

Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?

Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…

Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,

Ta muốn ôm

Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;

Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,

Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,

Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều

Và non nước, và cây, và cỏ rạng,

Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng

Cho no nê thanh sắc của thời tươi;

– Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

(Tác giả: Xuân Diệu)

Xuân

Tôi có chờ đâu, có đợi đâu

Ðem chi xuân lại gợi thêm sầu?

– Với tôi, tất cả như vô nghĩa

Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!

Ai đâu trở lại mùa thu trước

Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?

Với của hoa tươi, muôn cánh rã

Về đây, đem chắn nẻo xuân sang!

Ai biết hồn tôi say mộng ảo

Ý thu góp lại cản tình xuân?

Có một người nghèo không biết Tết

Mang lì chiếc áo độ thu tàn!

Có đứa trẻ thơ không biết khóc

Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran!

Chao ôi! Mong nhớ! Ôi mong nhớ!

Một cánh chim thu lạc cuối ngàn

(Tác giả: Chế Lan Viên)

Mùa Xuân Yêu Thương

Xuân yêu thương gieo niềm nhung nhớ,

Ánh mai hồng rực rỡ lung linh.

Không gian thắm đượm ân tình,

Giao hòa, khoảnh khắc bình minh…tuyệt vời !

Nắng Xuân về buông lơi say đắm,

Bao mong chờ đằm thắm thiết tha…

Xuân nồng… trời đất giao thoa,

Cho cây kết nụ trổ hoa tháng ngày.

Xuân hạnh phúc đong đầy nhịp sống,

Câu yêu thương gởi nhắn bao người…

Ươm mầm hy vọng sáng tươi,

Tình Xuân đem đến niềm vui cho đời.

Anh hay chăng khắp trời Xuân mới,

Hương Xuân nồng ngát với ngàn hoa…

Cung thương réo rắc hoan ca,

Cùng Xuân… anh nhé…duyên ta thắm nồng !!

Tác giả: Hoàng Hôn Tím)

Những bài thơ về mùa xuân ngắn đầy ấn tượng

Mùa xuân trong vườn

Mùa đông vừa đi qua

Cây trong vườn trút lá

Chợt mùa xuân hiện ra

Bật chồi non mượt mà

Bầu trời xanh trong vắt

Thánh thót tiếng chim ca

Ông mặt trời ló ra

Gửi nắng mai làm qua

Bé mở tung cửa sổ

Đón mùa xuân vào nhà

Mùa xuân

Dung dăng dung dẻ

Dẫn trẻ đi chơi.

Mùa xuân đến rồi

Ánh xuân tươi sáng.

Đám mây bông trắng

Nổi giữa trời xanh.

Gió đưa bồng bềnh

Cao vời lồng lộng.

Vườn thênh thang rộng

Cỏ non xanh rờn.

Hoa đào tươi thắm

Vườn xuân đầm ấm

Ríu rít chim ca.

Cây đào

Cây đào đầu xóm

Lốm đốm nụ hồng.

Chúng em chỉ mong

Mùa đào mau nở.

Bông đào nho nhỏ

Cánh đào hồng tươi.

Hễ thấy hoa cười

Đúng là Tết đến.

Tết đang vào nhà

Hoa đào trước ngõ

Cười vui sáng hồng

Hoa mai trong vườn

Rung rinh cánh trắng

Sân nhà đầy nắng

Mẹ phơi áo hoa

Em dán tranh gà

Ông treo câu đố

Tết đang vào nhà

Sắp thêm một tuổi

Đất trời nở hoa.

Bướm xuân

Con dốc vàng nắng xuân

Núi bừng hoa ngũ sắc

Chị em bướm bâng khuâng

Đến soi mình bên thác .

Chị tinh khôi áo trắng

Em biêng biếc áo xanh

Rồi áo hồng, áo đỏ

Một đàn bướm, xinh xinh

Trong rừng chị chim hót

Triền suối anh vượn kêu

Hương hoa lan ngào ngạt

Mùa xuân sao diễm kiều.

Chị em bướm thích quá

Chập chờn đôi cánh mơ

Giữa đôi bờ hoa lá

Cùng nhảy điệu slow

Mùa xuân về đâu

Hoa đào nở đỏ

Hoa mơ trắng ngần

Búp non nhu nhú

Cùng chào mùa xuân.

Rồi cánh mơ rụng

Đào phai hết màu

Cành xanh lá biếc

Mùa xuân về đâu?

A, Em biết rồi!

Mùa xuân rất lạ

Ú tim nắng hè

Ẩn vào chùm quả

Nắng bốn mùa

Dịu dàng và nhẹ nhàng

Vẫn là chị nắng xuân

Hung hăng hay giận giữ

Là ánh nắng mùa hè

Vàng hoe như muốn khóc

Chẳng ai khác nắng thu

Mùa đông khóc hu hu

Bởi vì không có nắng.

Những bài thơ lục bát hay nhất về mùa xuân

Bài thơ lục bát mùa xuân về

Xuân về nắng toả ngọt ngào

Dịu dàng, âu yếm gửi trao ân tình

Môi hồng đón gió càng xinh

Tóc bay nhè nhẹ hương tình càng say…

Nụ cười ấm cả trời mây

Xuân về hoa lá cỏ cây vui cười,

Hương thơm tỏa khắp muôn nơi

Đâu đâu cũng thấy ngập trời sắc xuân.

Giọt sương óng ánh trong ngần

Niềm vui dào dạt, hân hoan đón chờ.

Đời đẹp như những giấc mơ

Du dương bản nhạc, lời thơ rộn ràng…

(Tác giả: Liên Phạm)

Bài thơ: Xuân về

Xuân về gọi lộc nảy mầm

Xuân về gọi gió mưa dầm sương bay

Xuân về gọi mắt nai say

Xuân về nắng gọi bàn tay dịu mềm

Xuân về hạnh phúc êm đềm

Xuân về xum họp bên thềm đoàn viên

Xuân về ta cúng tất niên

Xuân về nở nụ cười hiền thắm duyên

Xuân về gọi nắng dịu hiền

Xuân về gọi gió ru miền xanh tươi

Xuân về hoa hé nở cười

Xuân về màu lá xanh tươi ngập tràn

Xuân về du lãng miên man

Xuân về thăm thú cảnh quan thế trần

Xuân về đổi kiếp trầm luân

Xuân về kết dính xa gần thăm nhau

Xuân về xanh ngắt một màu

Xuân về mai nở trắng phau núi rừng

Xuân về chim hót tưng bừng

Xuân về gọi gió ngập ngừng tiễn đông

Xuân về hạnh phúc ấm nồng

Xuân về giá buốt của đông lụi tàn

Xuân về gọi hạ mênh mang

Xuân về sức sống căng tràn thật xuân.

(Tác giả: Lãng Du Khách)

Bài thơ: Xuân về

Xuân về qua ngõ nhà ta

Để quất sai trái để nhà đoàn viên

Xuân về ru mộng thần tiên

Để mai đào nở đông liền mau qua

Gió xuân se lạnh làn da

Em mặc áo mới thật là xinh tươi

Nắng xuân ấm áp tiếng cười

Của bầy em nhỏ vui chơi trong chiều

Xuân mới mang đến bao điều

Công danh sự nghiệp đạt nhiều ước mơ

Xuân về dệt mộng tình thơ

Lứa đôi hạnh phúc duyên tơ thắm nồng

Xuân về vạn vật ước mong

Già trẻ trai gái trong lòng sướng vui

Cỏ cây hoa lá xinh tươi

Đàn chim ríu rít trong trời mùa xuân.

(Tác giả: Hoàng Trọng Lợi)

Bài thơ: Mùa Xuân

Mùa Xuân về trước hiên nhà

Khoác màu áo mới điệu đà thanh tân

Ngoài kia hoa nở đầy sân

Gió xuân hây hẩy trong ngần trinh nguyên

Kể từ mình kết nợ duyên

Mùa Xuân là cả một miền lung linh

Mái nhà chăm chút thêm xinh

Có đầy hơi ấm và tình yêu thương

Nhớ từng buổi sớm tinh sương

Chở em trên khắp phố phường… tìm Xuân

Em mang về những vui mừng

Cho ngôi nhà nhỏ tưng bừng rộn vang

Bàn thờ sắp đặt nghiêm trang

Đầy hương vị tết ghé ngang nhà mình

Du dương khúc nhạc Xuân tình

Từ trong ánh mắt chợt nhìn long lanh

Xuân qua, xuân lại thật nhanh

Vẫn còn rạo rực mộng lành như xưa

Xuyến xao chờ phút giao thừa

Bàn tay nắm chặt đong đưa mắt cười.

(Tác giả: Toàn Tâm Hòa)

Bài thơ: Xuân sang

Xuân về rực thắm cánh đào

Đung đưa trong nắng đón chào tết sang.

Hoạ mi vui hót rộn ràng,

Hương hoa toả ngát mênh mang đất trời…

Lao xao tiếng gió chơi vơi,

Nắng xuân toả nhẹ, đất trời reo ca.

Dịu dàng trìu mến thiết tha

Anh trao em cả chan hoà niềm yêu.

Xuân sang nói hộ bao điều,

Khát khao nồng cháy những chiều giá đông.

Thẹn thùng đôi má ửng hồng,

Ánh mắt say đắm, hôn nồng trao anh!

Xuân về thắm cả trời xanh,

Ngọt ngào giọng nói yến oanh dịu dàng.

Nụ cười rạng rỡ hân hoan,

Xuân ơi! Xuân đến chứa chan ân tình…!

(Tác giả: Liên Phạm)

Bài thơ: Xuân

Xuân về cánh én lượn bay

Trăm hoa đua nở ngất ngây lòng người

Xuân cho Lộc nẩy chồi tươi

Xuân tô nét thắm nụ cười trẻ thơ

Ban mai điểm giọt sương mờ

Chào Xuân diễn lệ bên bờ cỏ xanh

Xuân ươm nụ biếc trên cành

Đợi tia nắng ấm an lành trổ bông

Xuân mơ ủ nhụy cánh hồng

Gió lùa khe khẽ hương nồng nhẹ bay

Xuân đem hạnh phúc trao tay

Xuân về rực rỡ trời mây sắc hồng.

(Tác giả: Đỗ Lan)

Những bài thơ hay về không khí ngày xuân

Ông Đồ

Mỗi năm hoa đào nở

Lại thấy ông đồ già

Bày mực tàu giấy đỏ

Bên phố đông người qua.

Bao nhiêu người thuê viết

Tấm tắc ngợi khen tài

‘’Hoa tay thảo những nét

Như phượng múa rồng bay’’.

Nhưng mỗi năm mỗi vắng

Người thuê viết nay đâu?

Giấy đỏ buồn không thắm

Mực đọng trong nghiêng sầu…

Ông đồ vẫn ngồi đấy

Qua đường không ai hay

Lá vàng rơi trên giấy

Ngoài giời mưa bụi bay.

Năm nay hoa đào nở

Không thấy ông đồ xưa

Những người muôn năm cũ

Hồn ở đâu bây giờ?

Vũ Đình Liên

Anh Cho Em Mùa Xuân

Anh cho em mùa xuân

Rộn ràng tiếng chim hót

Tháng giêng tình mật ngọt

Nồng nàn khúc ái ân

Em cho anh mùa xuân

Khoảng trời xanh hoa mộng

Tràn nhớ thương, hy vọng

Thiết tha với ân cần

Anh cho em mùa xuân

Thiên đường tràn mơ ước

Em bình yên hạnh phúc

Trong nhịp thở thanh tân

Em cho anh mùa xuân

Dịu dàng trầm hương ngát

Môi thơ thơm ngào ngạt

Rạng rỡ đóa từ tâm

Ta cho nhau mùa xuân

Yêu đương từ muôn kiếp

Như lời xưa hò hẹn

Trăm năm duyên sắc cầm

Tiểu Vũ Vi

Mẹ Biết Không Con Rất Sợ Mùa Xuân

Mẹ biết không con rất sợ mùa xuân

Khoác tấm áo thời gian lên tuổi trẻ

Mai nở vàng bao lần con trách khẽ

Cánh én nào về lặng lẽ héo lòng con

Mùa xuân đẹp làm khuyết mãnh trăng non

Con lại sợ chẳng tròn câu hiếu thảo

Khi sức khoẻ mẹ mùa xuân đã cướp ráo

Bỏ lại là… phiền muộn với nỗi đau

Mùa xuân vô tình, hời hợt biết bao

Trút lên vai những nhọc nhằn mẹ gánh

Chợ đời xa nên thân cò mõi cánh

Chỉ mong sao con lành mạnh hơn người

Nhưng mẹ ơi, con chẳng thể vui cười

Khi mùa xuân lại về trên tóc mẹ

Dẫu thế gian cho rằng xuân tươi trẻ

Còn với con xuân bạc trắng như vôi

Mẹ biết không con sợ phận mồ côi

Phía chân đồi rồi hoàng hôn sẽ lặn

Mùa xuân nhẫn tâm đem mẹ làm quà tặng

Cho cát bụi mây trời, cho hoang vắng thời gian

Con sợ lắm, sợ mùa xuân sẽ mang

Nhiều muộn màng con chưa lần đền đáp

Chữ “hiếu ân” nặng tình sâu lắng nghĩa

Tới bao giờ mới trả hết hở xuân?

Mùa xuân nho nhỏ

Mọc giữa dòng sông xanh

Một bông hoa tím biếc

Ơi con chim chiền chiện

Hót chi mà vang trời.

Từng giọt long lanh rơi

Tôi đưa tay tôi hứng

Mùa xuân người cầm súng

Lộc dắt đầy quanh lưng

Mùa xuân người ra đồng

Lộc trải dài nương mạ

Tất cả như hối hả

Tất cả như xôn xao

Đất nước bốn ngàn năm

Vất vả và gian lao

Đất nước như vì sao

Cứ đi lên phía trước

Ta làm con chim hót

Ta làm một nhành hoa

Ta nhập vào hoà ca

Một nốt trầm xao xuyến

Một mùa xuân nho nhỏ

Lặng lẽ dâng cho đời

Dù là tuổi hai mươi

Dù là khi tóc bạc

Mùa xuân ta xin hát

Câu Nam ai, Nam bình

Nước non ngàn dặm mình

Nước non ngàn dặm tình

Nhịp phách tiền đất Huế.

Thanh Hải

TẾT LY HƯƠNG

Đêm mơ nghe tiếng pháo

Tưởng đón xuân quê nhà

Chợ Bến Thành đông đảo

Phố Nguyễn Huệ đầy hoa

Đêm giao thừa rộn rã

Đi hái lộc đầu năm

Kẻ đến chùa lạy Phật

Người vào Lăng* xin xăm

Mai vàng tươi hương sắc

Chào mùa Xuân thiêng liêng

Người người vui mở hội

Cùng đón xuân mọi miền

Trên bàn thờ ngày Tết

Đủ bánh, mứt, rượu, trà

Thịt kho tàu dưa giá

Hoa trái cúng ông bà

Chợt giật mình tỉnh mộng

Giữa đêm trường quạnh hiu

Tết về trên Bắc Mỹ

Trời lạnh giá tịch liêu!

Ngày tết quê em

Tết Tết Tết Tết đến rồi

Tết Tết Tết Tết đến rồi

Tết Tết Tết Tết đến rồi

Tết đến trong tim mọi người.

Mừng ngày Tết trên khắp quê tôi

Ngàn hoa thơm khoe sắc xinh tươi

Đàn em thơ khoe áo mới

Chạy tung tăng vui pháo hoa

Mừng ngày Tết trên khắp quê tôi

Người ra Trung, ra Bắc, vô Nam

Dù đi đâu ai cũng nhớ

Về chung vui bên gia đình.

Những bài thơ về mùa xuân giản dị mộc mạc

1. Ai níu mùa xuân đấy

Ai níu mùa xuân xuống

Cho tóc ta bồng bềnh

Lòng vẫn đầy khao khát

Tình yêu dường mưa xuân

Tình như thuở mười lăm

Áo ôm vòng eo nhỏ

Thanh khiết vai nõn lụa

Ta dám nào chạm tay

Tình như thuở xa xăm

Khi mắt em khép mở

Đôi môi hồng ngúng nguẩy

Nụ hôn như ngày đầu

Ta oà vỡ vào nhau

Thời gian còn đâu nữa

Đất trời ngưng nhịp thở

Chỉ có mình với nhau

Và… sương mai giăng đầy

Và… cỏ hoa ngập lối

Ta vươn mình uống vội

Giọt sương thơm đầu ngày.

2. Anh cho em mùa xuân

Mỗi đêm một gói thuốc

Hút nhiều nứt cả môi

Nỗi buồn không nói được

Nỗi buồn ăn vào tôi

Trời mùa đông rừng núi

Đời mùa đông vô cùng!

Bánh xe nào tung bụi

Nhịp chim nào đã ngưng

“Anh cho em mùa xuân”

Giọng ca buồn quá sức!

Cô gái đầu cúi gục:

“Anh cho em mùa xuân”

Mớ tóc xanh đã bạc

Mớ môi hồng đã phai

Anh cho em gió lạc

Anh cho em mưa dài!

Trời mùa đông rừng núi

Đời mùa đông vô cùng!

Hút thuốc trong bóng tối

Khói có bay lên không?

3. Ấm lạnh mùa xuân

Ai thả vàng bay trong gió?

Cho đường ngập nắng chiều nay

Tay ấm mùa xuân vừa đến

Tình nồng dù chưa men say

Thương cánh mai vàng chăm chỉ

Em chưa lỡ hẹn bao giờ…

Thơ Tết cho mọi người

4. Bài ca mùa xuân

Tôi viết bài thơ xuân

Nghìn chín trăm sáu mốt

Cành táo đầu hè rung rinh quả ngọt

Nắng soi sương giọt long lanh…

Rét nhiều nên ấm nắng hanh

Đắng cay lắm mới ngọt lành đó chăng?

Giã từ năm cũ bâng khuâng

Đã nghe xuân mới lâng lâng lạ thường!

***

Chào xuân đẹp! Có gì vui đấy

Hỡi em yêu? Mà má em đỏ dậy

Như buổi đầu hò hẹn, say mê

Anh nắm tay em, sôi nổi, vụng về

Mà nói vậy: “Trái tim anh đó

Rất chân thật chia ba phần tươi đỏ:

Anh dành riêng cho Đảng phần nhiều

Phần cho thơ, và phần để em yêu…”

Em xấu hổ: “Thế cũng nhiều anh nhỉ!”

Rồi hai đứa hôn nhau, hai người đồng chí

Dắt nhau đi, cho đến sáng mai nay

Anh đón em về, xuân cũng đến trong tay!

***

Ôi tiếng hót vui say con chim chiền chiện

Trên đồng lúa chiêm xuân chao mình bay liệng

Xuân ơi xuân, vui tới mông mênh

Biển vui dâng sóng trắng đầu ghềnh

Thơ đã hát, mát trong lời chúc:

Đường lên hạnh phúc rộng thênh thênh

Tam Đảo, Ba Vì vui núi xuân xanh…

Chào 61! Đỉnh cao muôn trượng

Ta đứng đây, mắt nhìn bốn hướng

Trông lại nghìn xưa, trông tới mai sau

Trông Bắc trông Nam, trông cả địa cầu!

Trải qua một cuộc bể dâu

Câu thơ còn đọng nỗi đau nhân tình

Nổi chìm kiếp sống lênh đênh

Tố Như ơi, lệ chảy quanh thân Kiều!

Nghe hồn Nguyễn Trãi phiêu diêu

Tiếng gươm khua, tiếng thơ kêu xé lòng…

Ôi tiếng của cha ông thuở trước

Xin hát mừng non nước hôm nay:

Một vùng trời đất trong tay

Dẫu chưa toàn vẹn, cũng bay cờ hồng!

Việt Nam, dân tộc anh hùng

Tay không mà đã thành công nên người!

Có gì đẹp trên đời hơn thế

Người yêu người sống để yêu nhau

Đảng cho ta trái tim giàu

Thẳng lưng mà bước, ngẩng đầu mà bay!

***

Đời vui đó, hôm nay mở cửa

Như dãy hàng bách hoá của ta

Hỡi những người yêu, hãy ghé mua hoa

Và đến đó, sắm ít quà lễ cưới:

Lụa Nam Định đẹp tươi mát rượi

Lược Hàng Đào chải mái tóc xanh!

Ta còn nghèo, phố chật nhà gianh

Nhưng cũng đủ vài tranh treo Tết…

Đời vui đó, tiếng ca Đoàn kết

Ta nắm tay nhau xây lại đời ta

Ruộng lúa, đồng khoai, nương sắn, vườn cà

Chuồng lợn, bầy gà, đàn rau, ao cá

Dọn tí phân rơi, nhặt từng ngọn lá

Mỗi hòn than, mẩu sắn, cân ngô

Ta nâng niu gom góp dựng cơ đồ!

***

Ồ thích thật, bài thơ miền Bắc

Rất tự do nên tươi nhạc, tươi vần

Cả không gian như xích lại gần

Thời gian cũng quên tuần quên tháng.

Đời trẻ lại. Tất cả đều cách mạng!

Rũ sạch cô đơn, riêng lẻ, bần cùng

Quê hương ta rộn rã cuộc vui chung

Người hợp tác nên lúa dày thêm đó.

Đường nở ngực. Những hàng dương liễu nhỏ

Đã lên xanh như tóc tuổi mười lăm

Xuân ơi Xuân, em mới đến dăm năm

Mà cuộc sống đã tưng bừng ngày hội

Như hôm nay, giữa công trường đỏ bụi

Những đoàn xe vận tải nối nhau đi

Hồng Quảng, Lào Cai, Thái Nguyên, Việt Trì

Tên đất nước reo vui bao tiếng gọi…

***

Nào đi tới! Bác Hồ ta nói

Phút giao thừa, tiếng hát đêm xuân

Kế hoạch năm năm. Mời những đoàn quân

Mời những bàn chân, tiến lên phía trước.

Tất cả dưới cờ, hát lên và bước!

Đi ta đi! Khai phá rừng hoang

Hỏi núi non cao, đâu sắt đâu vàng?

Hỏi biển khơi xa, đâu luồng cá chạy?

Sông Đà, sông Lô, sông Hồng, sông Chảy

Hỏi đâu thác nhảy, cho điện quay chiều?

Hỡi những người trai, những cô gái yêu

Trên những đèo mây, những tầng núi đá

Hai bàn tay ta hãy làm tất cả!

Xuân đã đến rồi. Hối hả tương lai

Khói những nhà máy mới ban mai…

***

Tôi viết cho ai bài thơ 61?

Đêm đã khuya rồi, rét về tê buốt

Hà Nội rì rầm… Còi thổi ngoài ga

Một chuyến tàu chuyển bánh đi xa

Tiếng xình xịch, chạy dọc đường Nam Bộ…

Ôi đâu phải con tàu! Trái tim ta đó

Tiếng đập thình thình, muốn vỡ làm đôi!

Ta biết em rất khoẻ, tim ơi

Không khóc đấy. Nhưng sao mà nóng bỏng

Như lửa cháy trong lòng ta gió lộng?

Mấy hôm nay, như đứa nhớ nhà

Ta vẩn vơ hoài, rạo rực, vào ra

Nghe tiếng mõ và nghe tiếng súng

Miền Nam dậy, hò reo náo động!

Ba con tôi đã ngủ lâu rồi

Còn bao nhiêu chưa được ngủ trong nôi

Miền Bắc thiên đường của các con tôi!

Gà gáy sáng. Thơ ơi, mang cánh lửa

Hãy bay đi! Con chim kêu trước cửa

Thêm một ngày xuân đến. Bình minh

Cành táo đầu hè quả ngọt rung rinh

Như hạnh phúc đơn sơ, ước mơ nho nhỏ

Treo trước mắt của loài người ta đó:

Hoà bình

Ấm no

Cho

Con người

Sung sướng

Tự do!

5. Bài hát về mùa xuân thành phố

Có thể là trong giọng hát em

Còn dư nhiều luyến láy

Nhưng với bài hát ấy

Em đã mộc mạc hết mình

Chân thật hết mình

Em hát những bước chân đầu tiên

Của mùa xuân về trên thành phố

Khi ấy tôi đang ở xa hai ngàn cây số

Không thể hình dung Sài Gòn sớm đó ra sao

Chỉ câu hát đến cùng tôi trước nhất

Giai điệu đi những bước khoan thai

Những nốt đen không trang sức

Em đang hát những nốt đen – chân thật hết mình

Cho tôi nhận ra Sài Gòn sáng ấy

Trời trong lắm cao lắm

Mưa ngọt lành sạch lá những hàng me

Những bước chân chộn rộn mà thanh thản

Cửa trăm nhà hồn nhiên mở rộng

Tột cùng nỗi đau sẽ đến niềm vui

Tột cùng niềm vui là nước mắt trào…

Câu hát đi bên nói cùng tôi như thế

Những nốt đen khoan thai trên dòng nhạc

Những nốt đen không trang sức

Những nốt đen từng ở rừng và khoác áo nguỵ trang

Đến bây giờ câu hát tuổi mười lăm

Tôi hiểu giọng em vẫn dư nhiều luyến láy

Nhưng với bài hát ấy

Em hãy mộc mạc hết mình, chân thật hết mình

Mặc cho ai đào phách, mặc ai thăng giáng thất thường

Em hãy hát những bước chân sức vóc và năng nổ

Của mùa xuân ngập tràn trên những đầu ô

Em hát sao cho lòng tôi vợi khát khao

Cho tôi lạc giữa thác người ào ạt

Cho tôi với Sài Gòn chung giọng hát

Lồng ngực căng trong trời rộng tháng tư

Cho Sài Gòn trong tôi nguyên vẹn

Giai điệu xưa trong câu hát bây giờ

Những nốt đen duyên dáng mà chân chất

Hát mùa xuân này về trên quê ta.

6. Bé gọi mùa xuân

Mùa xuân có chim én

Mùa xuân có mây bay

Mùa xuân có hoa nở

Mùa xuân vui cả ngày!

Bé bây giờ còn nhỏ

Chưa nhìn thấy én đâu

Mùa xuân ơi, bé gọi

Đừng bắt bé đợi lâu!

7. Bên anh, em là mùa xuân

Anh có nghe từ đất trời

Lời thì thầm

Rót từng giọt trong, vui

Là tình yêu dậy lên từ hương cỏ

Câu nồng nàn lao xao của gió

Lắng nghe nhé anh

Điều em muốn ngỏ

Khe khẽ thôi mà thiết tha lắm đó, anh!

Em sẽ không tìm trong ký ức mùa thu buồn

Chút mưa qua chiều…

Em biết rồi: chỉ thêm long lanh màu nắng

Lá không úa vàng vì tình xanh đang gần lắm

Mình bên nhau

Mùa yêu thương về

say đắm…

miên man…

Xin hãy nghe từ lời tình

Muôn dịu dàng

Kết ngàn hạt lung linh

Con tim rung ngân cất lời tươi trẻ

Đêm động lòng nghiêng chao rất nhẹ

Lắng nghe nhé anh

Mùa xuân vừa ghé

Nụ biếc bên cành và em mãi bên anh!

8. Bên ngoài mùa xuân

Giả dụ có một quê hương

Giả dụ có một thiên đường

Thì trên thiên đường có mặt thượng đế

Và trên quê hương có mặt tình thương.

Giả dụ đời có mùa xuân

Giả dụ mùa xuân chỉ nở một lần

Còn rất mới nguyên lòng chưa trang điểm

Một lần nhìn nhau cũng đủ quen thân.

Nếu giả dụ rằng anh sinh ra đời

Khô đọng im lìm chỉ một mình thôi

Và em sẽ không bao giờ có mặt

Thì anh vẫn là đất sét hà hơi.

Nhưng anh có đây

và em có đó

Thượng đế phủi tay đứng dậy đi rồi

Mình ngẩn ngơ tìm như người hành khất

Tình thương như đồng bạc rơi.

Cho nên quê hương

hỡi lòng ngơ ngác

Anh đứng trên đời mà vẫn lang thang

Cho nên thiên đường

vô cùng cách biệt

Anh sống trong đời rất đỗi hoang mang

Bởi không thấy em

vội vàng kêu gọi

Anh chợt thấy mình trong nỗi bâng khuâng

Mê mải đi tìm

em quên đáp lại

Anh đợi bên ngoài mùa xuân.

9. Cảm xúc mùa xuân

Mùa xuân này sao đẹp thế em

Anh thấy lòng mình xao xuyến lạ

Có phải mùa xuân thắm trên chồi lá

Hay ấm lòng anh bởi có em

Anh đắm say trong sắc tươi nguyên

Của mùa xuân, của lòng em rạo rực

Xin em hãy cười

Đừng để khoé mắt

Gợn nét buồn che khuất vầng trăng

Những câu đối hay cho ngày Tết

10. Cho mùa xuân rực rỡ

Gió đông như lưỡi dao

Lưỡi dao làm bằng rét

Dao cứa vào nơi nào

Thì lạnh lùng phải biết

Muôn cây xòe tán lá

Chắn gió và che thân

Còn mai tài tình quá!

Trơ cái thân trụi trần

Này cành cao cành thấp

Này cành nhỏ cành to

Từng ngày đêm ôm ấp

Những nụ xanh hẹn hò

Rồi một ngày đẹp tươi!

Những nụ vàng bừng nở

Tô đẹp thêm cho đời

Cho mùa xuân rực rỡ.

11. Cho mùa xuân rực rỡ

Gió đông như lưỡi dao

Lưỡi dao làm bằng rét

Dao cứa vào nơi nào

Thì lạnh lùng phải biết

Muôn cây xòe tán lá

Chắn gió và che thân

Còn mai tài tình quá!

Trơ cái thân trụi trần

Này cành cao cành thấp

Này cành nhỏ cành to

Từng ngày đêm ôm ấp

Những nụ xanh hẹn hò

Rồi một ngày đẹp tươi!

Những nụ vàng bừng nở

Tô đẹp thêm cho đời

Cho mùa xuân rực rỡ.

Những bài thơ chúc tết hay nhất

12. Thơ chúc Tết Canh Tý 2020

Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua

Phúc lộc đưa nhau đến từng nhà

Vài lời cung chúc tân niên mới

Vạn sự an khang vạn sự lành

13. Thơ chúc Tết chúc mừng hạnh phúc chan hòa

NĂM tròn xin tiễn tiết đông qua

MỚI đón xuân tươi đến mọi nhà

CHÚC tặng trên đời thêm chữ Hỷ

MỪNG vui khắp chốn cất lời ca

HẠNH dung lễ nghĩa ngời tâm ngọc

PHÚC lộc, công danh rạng ánh ngà

CHAN chát trống kèn, Lân hợp cảnh

HÒA đàn, tấu sáo rộn ràng ca

Thơ chúc Tết cho bé

14. Thơ chúc Tết 2020 dành cho đấng sinh thành

Công ơn cha mẹ biển sâu

Con sao trả hết mái đầu phơ phơ

Xuân về cho phép con thơ

Kính chúc cha mẹ thọ như tiên trời.

15. Thơ chúc Tết cho bạn “già”

Năm mới chúc nhau sức khỏe nhiều

Bạc tiền rủng rỉnh thoải mái tiêu

Gia đình hạnh phúc bè bạn quý

Thanh thản vui chơi mọi buổi chiều

Tuyển tập thơ hay cho Tết

16. Thơ chúc Tết An bình – Tài lộc – Vinh quang

Đầu xuân năm mới chúc BÌNH AN

Chúc luôn TUỔI TRẺ chúc AN KHANG

Chúc sang năm mới nhiều TÀI LỘC

Công thành danh toại chúc VINH QUANG

17. Thơ chúc Tết Canh Tý tài lộc, an khang, vạn sự lành

Năm mới Tết đến

Rước hên vào nhà

Quà cáp bao la

Mọi nhà no đủ

Vàng bạc đầy hũ

Gia chủ phát tài

Già trẻ gái trai

Sum vầy hạnh phúc

Cầu tài chúc phúc

Lộc đến quanh năm

An khang thịnh vượng.

Những bài thơ về mùa xuân

18. Thơ chúc Tết 2020 đón tân niên an lạc

Cung chúc tân niên một chữ nhàn.

Chúc mừng gia quyến đặng bình an

Tân niên đem lại niềm Hạnh Phúc.

Xuân đến rồi hưởng trọn niềm vui

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Giáo Dục


source https://bpackingapp.com/nhung-bai-tho-hay-ve-mua-xuan-dem-lai-su-tuoi-moi-cho-cuoc-song/

Comments

Popular posts from this blog

Bài 7. Những thành tựu văn hoá thời cận đại

Top 7 phần mềm hỗ trợ chơi game mượt hơn bạn nên sử dụng